Công việc làm thêm đầu tiên cho người Đức

Cụm từ “Du học sinh đi làm thêm” có lẽ không còn gì là xa lạ với mỗi người. Lý do tại sao du học sinh hay đi làm thêm thì mình cũng đã chia sẻ ở Blog này: https://hanhnguyen.de/tai-sao-nen-di-lam-them/

Hôm cuối tuần vừa rồi mình vừa nộp đơn nghỉ việc chỗ làm trên ảnh. Mình bắt đầu làm ở đây từ tháng 7/2017 lúc mình đc nghỉ hè sau khi xong kì 1 STK, tính tới giờ cũng 10 tháng rồi. Lý do nghỉ việc rất đơn giản là vì mình thấy nó không còn phù hợp với mình nữa, nhưng dù sao, lúc làm ở đây mình cũng đã có những trải nghiệm quý giá, những người đồng nghiệp yêu quý mình và cả những bài học đắt giá khi làm việc cho chủ Đức.

Công việc của mình là bán pizza và mỳ Ý ( pasta) ở một cửa hàng thuộc chuỗi cửa hàng của công ty Station Food ngay tại nhà ga chính Hauptbahnhof Karlsruhe. Cũng như bao công việc bán thời gian khác, mình thấy công việc này cũng không quá khó khăn để học việc và làm. Như chỗ mình làm, sẽ chia làm 3 ca:

  1. Ca sáng: từ 8h-16h ( hoặc 17h tùy ngày), nhiệm vụ của ca sáng là tới sớm, nướng pizza, cũng như là chuẩn bị tất cả các nguyên liệu để bán trong ngày. Mới đầu làm, tay mình bị bỏng mấy làm, thâm sì, vì cái lò nướng nó hơi cao so với chiều cao của mình. Nhưng rồi dần dần cũng quen. Là ca làm mà mình thấy đc sáng tạo nhiều nhất và thời gian làm hợp lý nhất :))))
  2. Ca giữa: từ 11h-19h, ca này thường bị cắt bớt vào những ngày vắng khách, nhưng là ca nhẹ nhàng nhất vì chỉ có việc tới bán hàng xong rồi về. Chả cần phải chuẩn bị hay dọn dẹp gì cả.
  3. Ca cuối: từ 12h-21h, là ca mà mình thấy “chán phèo” nhất, vì thường phải làm đến tối một mình, dọn dẹp một mình. Đi làm ca này xong thấy một ngày trôi “vèo” nhanh lắm.

Khoảng thời gian đầu làm, mình thấy rất hào hứng, vì cái gì với mình cũng mới lạ cả. Từ cái nhà bếp với những cái máy mà mình chưa từng thấy ở VN, cho tới cách đứng quầy thu ngân, cách tính tiền, cách trả tiền thừa cho khác hàng làm sao để không bị nhầm. Mọi thứ mình đều đc học từ sự quan sát và chỉ dẫn của đồng nghiệp. Làm thêm một công việc, là mình học thêm được nhiều thứ. Mình học đc cách làm pizza, các loại pizza, các loại mỳ… cũng như biết cách giao tiếp với khách hàng, với Sếp, với đồng nghiệp cũng như một cty Gastronomie nó hoạt động như thế nào.

Làm công việc này, mình phải đứng liền, chạy đi chạy lại 8 tiếng đồng hồ, chỉ được ngồi lúc nghỉ trưa 30p. Những lúc không có khách mua hàng thì lau dọn linh tinh, còn lúc mà đông khách thì làm mệt không kịp thở. Những ngày có 3 ca thì khá là thoải mái, nhưng những ngày chỉ có 2 ca, mình làm xong, về nhà chỉ muốn gục ra giường. Kiếm được đồng tiền của người Đức đâu có dễ dàng gì, đúng không?

Làm việc ở đây, mình thân với các cô chú và các bạn, đặc biệt có 1 chú làm trong bếp rất quý mình, cứ mỗi lần có gì ăn là đều để dành phần cho mình. Mỗi ngày đi làm thấy mình, chú đều chạy lại ôm mình một cái, hỏi khỏe không rồi kể mình đủ chuyện, mặc dù tiếng Đức chú ko có tốt, nói từ đc từ mất, xài cả tiếng Anh cả “múa máy” cho mình hiểu. Lúc mình bảo mình nghỉ việc mà mặt chú buồn thiu, thấy tội. Nói chung đi làm, mà có được đồng nghiệp yêu quý là thấy vui và hành phúc rồi.

Sau khi làm ở chỗ bán pizza một thời gian, thì mình bảo Sếp muốn học về đồ uống vì mình muốn học thêm nhiều thứ mới mẻ. Và Sếp cũng ok, mình được chuyển qua làm ở Starbucks ( cũng thuộc cty mình làm luôn). Làm ở chỗ này khá là thú vị vì mùi sữa thơm thơm, mình cũng biết thêm nhiều loại đồ uống và cách làm chúng. Nhưng mọi việc sẽ tốt đẹp cho đến hôm mình làm với 2 đứa đồng nghiệp hãm nhất mà mình từng làm. Đúng 2 hôm trước ngày mình xin nghỉ phép Urlaub thì mình làm với 2 thím đó, và làm với 2 bà thím làm mình đúng kiểu “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng” ý :))) Mà thôi, ngưng kể xấu đồng nghiệp tại đây. Đến lúc này mình hiểu, có nhiều lúc mình cố gắng làm tốt, cố gắng chăm chỉ, nhưng trong mắt một số người, thì mình có cố gắng đến mấy, tụi nó cũng mặc kệ, thậm chí là khinh thường mình ra mặt. Vậy nên, việc của mình là “don’t care” mà thôi. Đi làm có phải lúc nào cũng vui đâu, có buồn, có tủi, thì đó mới là cuộc đời mà.

*Kinh nghiệm rút ra:

  • Lúc ký hợp đồng, các bạn nên đọc thật kĩ các điều khoản có trong hợp đồng. Có sự khác nhau giữa Teilzeitjob và Aushilfe, hãy dành thời gian lên mạng tìm hiểu về 2 khái niệm này, ví dụ: https://www.studis-online.de/Fragen-Brett/read.php?4,563644
  • Lúc đi làm, nên có một cuốn sổ, ghi chép lại số ngày làm, giờ làm của mình. Mình đã trải qua việc này, may mà tính mình cẩn thận, đi làm ngày nào, mấy giờ mình đều ghi lại vào sổ. Đợt tháng 2 vừa rồi, công ty tính thiếu giờ làm của mình, mình đã đem sổ lên và đối chiếu. Vậy nên, hãy cẩn thận, đừng tin tưởng hoàn toàn 100% vào cty sẽ tính đúng giờ, cứ tin vào bản thân mình. Họ tính thiếu, mình có quyền đòi, đó là sự tôn trọng đối với công sức mình bỏ ra, nên chả có gì phải sợ. 0,5h hay 1h cũng phải nói.
  • Đi làm thì cần phải đúng giờ, trung thực và trách nhiệm: Mình tin, chỉ cần bản thân luôn như vậy thì đi đâu, làm gì cũng sẽ được quý trọng.
  • Đã gọi là đi làm, sẽ không tránh khỏi những lúc mệt mỏi, tủi thân, nhưng mình nghĩ, chỉ sau những trải nghiệm như vậy, chúng ta mới trưởng thành, mới biết trân trọng những gì mình đang có, biết cố gắng hơn để tương lai của mình có công việc tốt hơn. Vậy nên, mình ko hề sợ khó, sợ khổ, chỉ sợ bản thân k đủ sức khỏe để hoàn thành tốt công việc thôi ( vì thế nên giờ lo đi tập thể dục rồi :p )
20180204 215334 1024x576 - Công việc làm thêm đầu tiên cho người Đức
Đi làm về vào một buổi tối tuyết phủ kín đường. Cô đơn, tủi thân lắm!

1 comment

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *