Đến ngày hôm nay là tròn một năm mình đặt chân lên nước Đức. Nhớ ngày này năm ngoái, lúc gia đình, bạn bè tiễn mình ở sân bay, mình đã khóc huhu, đến “cạn cả nước mắt” và tự viết trong Nhật kí rằng từ nay sẽ không bao giờ khóc nữa, sẽ phải mạnh mẽ hơn, vì từ bây giờ, bản thân sẽ phải tự lập, phải một mình làm hết mọi thứ và chịu trách nhiệm với những gì mình làm. Vậy, trong một năm qua mình đã làm được những gì?
4 tháng đầu tiên:
Lúc mình nhận được visa thì coi như là lỡ mất Wintersemester 16/17 (kì đông) nên khoảng thời gian này mình tham gia học 1 khóa tiếng ở VHS Dillingen, Saarland. Ở khóa học này, mình học cùng với đa số các bạn đến từ đất nước chiến tranh Syria. Hôm đầu đi học thấy mấy bạn nữ trùm cái khăn đen trên đầu, “cool ngầu” dễ sợ, mấy bạn nam thì toàn râu quai nón lổm chà lổm chổm ( sau này thân nhau hơn mình hay trêu: sao tụi mày ko cạo râu đi, ko có râu đẹp zai hơn đóa, xong toàn bị lườm chớ :))) rồi ở VN cứ nghe tin IS ble bla cũng sợ ghê… nhưng mà học chung thì thấy mấy bạn ý nett lắm luôn, đi học mà ngày nào cũng có chuyện để cười.
Kỉ niệm đáng nhớ của mình với khóa học, đó là: sau khoảng 2 tháng học, buổi học cuối cùng, mình tặng cho cô giáo một tấm thiệp, bảo rằng em cảm ơn cô, nhờ cô mà tiếng Đức của em tốt hơn nhiều, cảm ơn cả đồ ăn mỗi ngày cô mang tới lớp, cảm ơn cái cốc con mèo cô tặng em, em sẽ giữ nó cẩn thận… ble bla. Cô đọc xong, ôm lấy mình, hun hun mấy cái, thỉnh thoảng cô vẫn nhắn tin hỏi thăm và like, cmt ảnh mình post trên FB. Với mình đã là giáo viên thì dù ở Đức hay ở VN, cũng đáng được nhận tình cảm yêu mến từ học sinh, mình lại là đứa không ngại thể hiện tình cảm của mình, nên cứ thế mà triển thôi. Sau khóa học tiếng thì mình được cô đặc cách miễn phí cho học thêm 1 khóa về Politik ( Chính trị nước Đức) do cô dạy. Cũng biết được thêm vài thứ hay ho về nước Đức, cuối khóa có 1 bài Test, mình làm đc 33/33, best lớp luôn ý :v
Đây là quãng thời gian đầu, mình tập làm quen với nước Đức và chuẩn bị cho kì thi Aufnahmeprüfung tại KIT.
Kì đầu stk KIT:
Cuối cùng thì cũng đã đi học. Đi học thì tất nhiên là rất thích rồi. Mình quen được nhiều bạn mới nè, học được những thứ hay ho nè và bắt đầu đi kiếm tiền nè :)) Bắt đầu cuộc sống vừa học vừa “lao động tay chân”. Một tuần của mình trôi nhanh lắm. Từ thứ 2- thứ 6, sáng mình đi học trên trường, chiều đi thư viện học, tối từ 5 rưỡi- 8 rưỡi mình làm thêm ở quán Việt. Thứ 7, chủ nhật gọi điện về cho ba mẹ, và làm hết đống bài tập cho tuần mới.
Các bạn ở nhà đừng thấy mấy cái ảnh “check in” sang chảng của mấy du học sinh bên này mà ngưỡng mộ. Chỉ trừ những bạn gia đình không có gì ngoài điều kiện thôi, chứ mình thấy ai qua đây không sớm thì muộn cũng đi làm thêm hết cả, và tất nhiên là sẽ bắt đầu bằng những công việc chân tay nhất. Mình cũng vậy, mình đi làm thêm vì mình thích, mình muốn trải nghiệm và muốn kiếm tiền.
Trong tuần mình chỉ làm 3 tiếng/ ngày, nghe thì có vẻ ít ỏi, nhưng đó là 3 giờ đông khách nhất của quán, làm xong mệt về hết muốn học luôn. Có những hôm làm về quá mệt, hôm sau là Klausur, mình vừa đi về vừa khóc, thật sự là quá mệt mỏi luôn. Nhưng những lúc như vậy, lại nghĩ đến lý do mình bắt đầu, lại cố gắng, lại suy nghĩ lạc quan, lại cười và đã vượt qua được. Sau những hôm như thế, mình lại thấy mình mạnh mẽ hơn, quyết tâm cao hơn rất rất nhiều.
May mắn là mình làm quán với cô chú chủ cực kì tốt bụng, thương mình như con gái vậy. Cô chú hay hỏi han và an ủi, động viên mình rất nhiều nên mình thích đi làm kinh khủng. Nhiều lúc đông khách cũng bị la, nhưng sau đấy chú lại trêu, cười hì hì nên càng quý cô chú. Thực sự là cháu cảm ơn cô chú rất nhiều <3
Nhớ tuần đầu tiên nhận lương, cảm giác sướng không thể tả, cười tít cả mắt. Trước giờ ở VN, chưa bao giờ kiếm được nhiều tiền trong 1 tuần như thế ( lương mình nhận theo tuần). Ôi thích lắm! Và mình biết, mình cần phải lao động, lao động để biết giá trị của đồng tiền.
Kì 1 stk trôi qua rất nhanh (từ tháng 3- 6), mặc dù vừa học vừa làm nhưng điểm kì 1 của mình không đến nỗi quá tệ, và không bị Nachklausur (thi lại) môn nào. Nghĩ lại thì thấy mình cũng liều phết, nhưng mà “liều ăn nhiều” mà :)))
Nghỉ hè:
Tranh thủ khoảng thời gian nghỉ hè, mình đi làm vollzeit cho một cửa hàng Đức. Nếu bạn đã đọc những bài viết trước của mình, sẽ biết mình đã đi tìm việc vất vả như thế nào. Ngày trước mình hay ngại, hay lo sợ lắm, nhưng giờ mặt mình “chai” nhiều rồi, hổng có gì phải sợ hết. Mạnh mẽ lên, tự tin lên.
Ai đó bảo mình là người may mắn, mình cũng thấy mình là người may mắn vì mình hay gặp được người tốt. Nhưng mà, nếu mình không tự mình cố gắng, không tự mình đi tìm thì sẽ chẳng có may mắn nào tự dưng đến với mình cả. Vậy nên, may mắn chỉ là kết quả cho sự nỗ lực và cố gắng không ngừng mà thôi.
Kì 2:
Hiện giờ thì mình đang học kì 2 stk. Nghỉ hè 3 tháng làm mình “thèm” đi học dễ sợ luôn :)) Kì 2 sẽ học khó hơn, kiến thức nhiều hơn nhưng mình vẫn đi làm vào cuối tuần, kiểu như multitasking ý nhở, nhưng mà mình thích cuộc sống mình bận rộn như thế, bởi vì mình cảm thấy càng bận rộn thì mình càng quản lý thời gian tốt hơn, không để “thời gian chết”. Hy vọng mọi chuyện sẽ luôn tốt đẹp với Hạnh.
Lời kết:
Nếu mình là một đứa nhỏ bé (cao có 3 mét bẻ đôi + x centimeter thôi) mà mình còn có thể vượt qua được tất cả mọi chuyện, thì các bạn cũng sẽ làm được mọi việc nếu bạn muốn. Đừng lo sợ gì cả mà hãy cố gắng lên, hãy tin bản thân sẽ làm được thì chắc chắn bạn sẽ làm được. Cuộc đời này, không gì là không thể !!!
Chị ơi, em cũng khao khát được du học nhưng tìm hiểu về du học Đức thì được biết Du học Đức, tuy là miễn phí, nhưng phí sinh hoạt và bảo hiểm các thứ đều phải tự túc. Em thắc mắc không biết chị đã làm mọi thứ như thế nào. Ý tưởng của em là vừa học vừa làm ở Việt Nam cùng với học tiếng Đức trong 4 năm rồi mới du học. Nhà em không khá giả, em học cũng không phải xuất sắc, chỉ biết tiếng Anh nhưng chưa thành thạo, liệu em có cơ may nào được đi du học không chị? Chị chia sẻ về cách chị chuẩn bị tài chính được không? Em cảm ơn
Hallo em, chị chào em. Về việc chuẩn bị hồ sơ và học tiếng Đức, em có thể tham khảo ở trang web này. Đây là trang web của các anh chị du học sinh Đức lập ra, nhằm giúp các bạn có thể tự chuẩn bị hồ sơ một cách tiết kiệm và tự chủ nhất:
hotrosv.de
– còn về khoản chi phí chứng minh tài chính 8820eu, đó là điều kiện bắt buộc em ạ. Tất nhiên em sẽ phải mất chi phí ban đầu, học tiếng, chuẩn bị hồ sơ, giấy tờ, vé máy bay… vậy nên em nên hỏi ý kiến bố mẹ trước.
Chứ nếu bị nặng nề lo lắng vấn đề tài chính quá, chị sợ qua đây, em sẽ ko lo học mà lao đi kiếm tiền, rồi lại k đâu vào đâu cả.
Nếu có gì muốn tư vấn thêm có thế inbox cho chị ở trang cá nhân Hạnh Nguyễn em nhé
Chúc em luôn mạnh mẽ để theo đuổi ước mơ!